Màn đóng gạch của bà bác sĩ tâm lý và vợ chồng bệnh nhân lay mạnh vai tôi như chắc chắn rằng tôi đã gục rồi quay qua nói với tay Luân: – Nó say như chết rồi sếp ơi… giờ sao? Tay Luân đưa ly rượu lên nhấp 1 ngụm và liếc mắt nhìn tên Bảo rồi chỉ về phía tôi nhếch mép cười mà nói: – Không nên bỏ uổng cơ hội hiếm có này he… he… – Ý… ý sếp là sao? – He… he… theo tao… Tay Luân đứng dậy đưa tay đập nhẹ vào vai tôi rồi lẩm bẩm: – He… he… cho tụi này mượn con vợ mày 1 đêm nha… ha… ha… Lúc này vì men rượu và trước sự khiêu gợi của nàng khiến chúng không thể kiểm