Gái làng chơi xứ Malta cho bạn trai thông đít bên cạnh xế sang.
Valletta về đêm rực rỡ ánh đèn, nhưng không gì sánh bằng vẻ lấp lánh của Zoe – cô gái làng chơi nổi tiếng với mái tóc bạch kim cắt ngang vai, đôi mắt xanh lạnh như biển Địa Trung Hải và thân hình quyến rũ khiến bao chàng trai phải ngoái nhìn. Cô sống giữa những cuộc vui bất tận, tiếng cười sắc lẹm và những ly rượu đỏ thẫm… cho đến ngày gặp Luca. Anh khác hẳn những gã đàn ông Zoe từng quen – một nhiếp ảnh gia người Ý trầm tính, say mê chụp những khoảnh khắc đời thường. Họ gặp nhau tại một quán bar nhỏ ven biển, khi Luca lặng lẽ ghi lại hình ảnh Zoe đang ngả đầu ra sau cười, ánh neon xanh tím hắt lên gương mặt kiêu sa.
“Em đẹp như một bức tranh,” anh thì thầm khi trao lại chiếc máy ảnh. Zoe cười bẻn lẽn – điều hiếm thấy ở cô.
Giờ đây, khoảnh khắc hạnh phúc nhất của Zoe không còn là những đêm trác táng, mà là buổi sáng muộn trên ban công nhỏ, khi cô ngồi trong vòng tay Luca, đầu tựa vào ngực anh nghe nhịp tim đều đặn. Anh vừa pha cho cô ly cà phê đắng, vừa kể chuyện về tuổi thơ ở Napoli. Nắng mai vàng rực rọi qua làn tóc bạch kim của Zoe, Luca khẽ đưa tay vuốt một lọn tóc, đặt lên đó nụ hôn nhẹ.
“Anh biết không?” Zoe cười, ngón tay mân mê chiếc máy ảnh cũ của Luca, “Em chưa bao giờ nghĩ mình xứng đáng có được thứ tình cảm này.”
Luca không trả lời, chỉ ôm cô chặt hơn. Tiếng sóng vỗ rì rào phía xa hòa cùng tiếng thở của nhau. Ở Malta tráng lệ, họ tìm thấy thiên đường nhỏ bé của riêng mình.